Chào bạn đã ghé thăm blog của tôi! Xin gửi đến bạn và gia đình lời chúc sức khoẻ! đây là blog cá nhân của Nguyễn Mạnh Đức

Thói quen

Hôm nay nó chuyển qua nhà mới. qua bao nhiêu ngày hứa hẹn nó đã rời bỏ căn phòng đó. Lúc trước nó cho rằng chẳng bao giờ rời bỏ chỗ ở đó đâu! nó cho rằng như vậy là ổn rồi. Nhưng mọi thứ luôn biến động, nó nhận ra rằng không thể đoán trước một điều gì xảy ra mà nó chỉ có thể làm tốt nhất có thể.



Hôm nay nó đã chuyển qua nhà mới, căn nhà mới này không được đẹp gì so với những cái gọi là "chòi" trên quê nó... nhưng dù sao đó vẫn tốt hơn rất nhiều người. nó thầm cảm ơn. cuộc đời này nó sinh ra trong một gia đình yên ấm, nó vẫn có những người ae, bạn bè đang động viên giúp đỡ nó hằng ngày thật tuyệt vời. Cảm xúc nó khó tả cái cảnh về đêm này. Nó vẫn vậy thức khuya, ngồi lê la với cái máy tính bên li cafe hay cốc nước trà đến lúc con gà hàng xóm dậy nó mới chịu ngủ. Về đêm chính là lúc con người ta đối diện với chính mình, đối diện với cái thực tại và  tương lai.

CUỘC ĐỜI SAU CÁNH CỬA
(Sau những ngày vất vả chỉ muốn khép lại lòng mình ngủ vùi hay đi đâu đó thật xa,
Để từng chút, từng chút cô đơn ngấm vào cơ thể)

Mẹ cho con thêm một chìa khóa được không?
Để mở ra và khóa lại chính mình trong căn nhà quen thuộc,
Buộc một chiếc chuông ru ngủ hoài với gió
Một tách cà phê, một quyển sách hay, một bài ca quen thuộc
Và một mình con đi ngược thế giới này!
Con không muốn mình đổi thay,
Dù có lớn và trưởng thành hơn thì đắng cay là điều con không muốn nhận,
Khuôn mặt có khác đi bao nhiêu thì đôi mắt
Cũng ầng ậng nước những lúc buồn,
Và híp lại những lúc vui...
Con muốn mình lớn hơn cuộc đời!
Để mỗi khi đơn côi không thấy mình bé nhỏ,
Con muốn đem con mèo hoang hay bới tìm chút thức ăn trong thùng rác đầu ngõ,
Về làm bạn với con!
Có thể người ta biết,
Suy nghĩ riêng mang thì luôn luôn vẹn tròn
Bởi có ai biết được và phán xét đâu mà tròn hay méo
Sự trong sáng, hồn nhiên của trẻ thơ như viên kẹo
Mẹ! Hãy dạy cho con biết phải đối diện như thế nào với cay đắng
Nếu một ngày lớn lên!
Cuộc đời sau cánh cửa của con, gọi tên là bình yên
Ít nhất trong năm con muốn có một ngày như thế,
Không nghĩ về ngày hôm qua và ngày mai như thường lệ,
Chỉ riêng hôm nay thôi không khóc cũng không cười.
Cuộc đời sau cánh cửa là riêng, của con thôi!
Thúy Nhân

                                                                                                      NGUYỄN MẠNH ĐỨC

Đăng nhận xét

MKRdezign

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Hình ảnh chủ đề của Maliketh. Được tạo bởi Blogger.
Javascript DisablePlease Enable Javascript To See All Widget